**
Mặc Ngọc Hổ mang theo ba đứa con trai đến trước cửa động phủ của La Phong.
“Hỗn Độn Giáp khu động phủ!”
Ba đứa con của Mặc Ngọc Hổ, ánh mắt đều tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Khu vực này là một trong những nơi nổi tiếng nhất của toàn bộ Hỗ Dương Thành, ngay sát bên cạnh chính là Hỗn Độn Chi Khư.
Chỉ những tồn tại kinh khủng nhất mới có thể sống ở đây.
Trong quá khứ, họ chưa từng dám mơ ước được bước chân đến nơi này.
“Phụ thân thật sự rất lợi hại, không ngờ lại có thể giúp chúng ta có được cơ hội lớn như vậy!
Đây là cơ hội quý giá nhất trong cuộc đời ta, dù có phải liều mạng cũng phải nắm bắt lấy!” Mặc Ngọc Liệt Phong, người con lớn nhất trong ba anh em, suy nghĩ.
“Đại ca và tiểu đệ đều có thiên phú cao hơn ta, khả năng được La Hà thượng tôn chọn trong ba anh em là rất nhỏ.
Nhưng ta không thể từ bỏ, phải nỗ lực hết mình để giành lấy cơ hội này!” Mặc Ngọc Thanh Nham, người con thứ hai, suy tư.
“Đại ca có thiên phú tối cao.
Không biết La Hà thượng tôn sẽ chọn lựa đệ tử như thế nào?” Mặc Ngọc Lưu Hình, người con út, suy nghĩ.
Khi ba anh em đang mải suy nghĩ, Mặc Ngọc Hổ tiến tới và gõ nhẹ lên cánh cửa lớn.
Một làn sóng vô hình lan tỏa ra.
Rất nhanh, Ma La Tát, với vẻ ngoài thật thà, mở cửa và quét mắt qua họ: “Vào đi.”
“Vâng.” Mặc Ngọc Hổ hạ thấp tư thế, dẫn ba đứa con trai cùng nhau bước vào động phủ.
Khi ba anh em bước vào động phủ rộng lớn, họ cảm thấy hơi khẩn trương.
Không khí trong này tràn ngập khí tức hỗn độn, nồng đậm đến mức nếu đặc lại thêm một chút, có thể ngưng kết thành Hỗn Độn Thạch.
Trong lầu các.
“Bái kiến thượng tôn,” Mặc Ngọc Hổ cung kính hành lễ, ba người con trai lập tức quỳ xuống.
“Đứng lên đi,” La Phong nói, tay cầm quyển sách ghi chép thông tin về ba người con của Mặc Ngọc Hổ.
“Ba anh em các ngươi, người con cả là Chân Thần cửu trọng cảnh, hai người còn lại đều là Chân Thần lục trọng cảnh.
Tuy nhiên, ở chỗ ta, Chân Thần ở tầng nào cũng không có ý nghĩa.”
Ba anh em nghe xong đều giật mình.
“Ta sẽ chọn một trong các ngươi làm tôi tớ.
Thời gian làm tôi tớ sẽ rất dài, và phải trải qua các khảo nghiệm của ta mới có thể trở thành đệ tử.”
“Chúng ta hiểu,” Mặc Ngọc Liệt Phong, Mặc Ngọc Thanh Nham và Mặc Ngọc Lưu Hình cùng cung kính trả lời.
“Ta sẽ nói rõ một số điều kiện, nếu không muốn làm tôi tớ thì hãy nói ngay bây giờ.
Một khi đã làm tôi tớ của ta, không có đường hối hận.” La Phong nói.
Ba anh em cẩn thận lắng nghe.
“Làm tôi tớ của ta rất nguy hiểm!
Trong tương lai, ta sẽ đối đầu với không ít Vĩnh Hằng Chân Thần, và các ngươi có thể bị liên lụy.
Ta không thể cam đoan sẽ bảo vệ các ngươi.
Vì vậy, phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đối mặt với cái chết!”
Mặc Ngọc Liệt Phong mạnh dạn nói: “Đã đi theo thượng tôn, tự nhiên phải chịu trách nhiệm cho mọi hậu quả.”
“Chúng ta không sợ tử vong, chỉ sợ không có cơ hội.” Mặc Ngọc Thanh Nham nói thêm.
Mặc Ngọc Lưu Hình, người con út, có chút do dự rồi hỏi: “Xin hỏi thượng tôn, ngài có rất nhiều kẻ thù Vĩnh Hằng Chân Thần sao?”
“Rất nhiều, và chúng sẽ không từ bỏ thủ đoạn nào để tiêu diệt ta.” La Phong cười nói.
La Phong biết rằng tương lai cừu địch của hắn sẽ không ít, đặc biệt khi hắn đã quyết định thực hiện các nhiệm vụ ám sát, đặc biệt là đối với Thực Quốc thế lực thủ lĩnh ‘Huyết Vân’.
Hắn biết rằng Huyết Vân là kẻ nguy hiểm và sẽ là một mục tiêu đáng để săn đuổi.
Nhưng vấn đề duy nhất là tung tích của Huyết Vân vẫn chưa rõ ràng.
“Phụ thân, con xin rút lui.” Mặc Ngọc Lưu Hình nói.
Mặc Ngọc Hổ nhìn con út của mình, không quá ngạc nhiên.
Con út của hắn, từ nhỏ đã được sống trong điều kiện tốt nhất, và khi trưởng thành, cuộc sống của hắn cũng an nhàn hơn hai anh trai.
“Ta muốn tập trung tu hành.” Mặc Ngọc Lưu Hình nói, hắn không muốn sống trong sự căng thẳng liên tục của cuộc sống đầy nguy hiểm.
“Tốt, đã có một người rút lui.” La Phong gật đầu.
“Làm tôi tớ của ta, ta sẽ không chỉ điểm cho các ngươi trong việc tu hành, cũng sẽ không cung cấp tài nguyên tu luyện.”
Mặc Ngọc Liệt Phong và Mặc Ngọc Thanh Nham đều sững sờ.
“Các ngươi phải tự mình lĩnh hội pháp tắc.
Khi nào thông thạo thập đại cơ sở pháp tắc, mới có thể vượt qua khảo nghiệm đầu tiên.
Sau đó sẽ còn nhiều khảo nghiệm khác để có thể trở thành đệ tử của ta.”
“Không có sự chỉ điểm nào, chỉ dựa vào bản thân để lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc?” Cả Mặc Ngọc Liệt Phong và Mặc Ngọc Thanh Nham đều bị sốc.
Tại Khởi Nguyên đại lục, sinh linh bản địa chủ yếu dựa vào huyết mạch tu hành pháp để đạt tới Chân Thần.
Nếu như đi theo lộ trình này, tỉ lệ thành công rất cao, nhưng để lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc thì cực kỳ khó.
“Chúng ta từ khi sinh ra đã tu luyện huyết mạch tu hành pháp.
Ngay cả khi dốc cả đời, cũng rất khó để lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc.” Mặc Ngọc Liệt Phong nói.
“Nếu ta không thể lĩnh hội được, thì…”
“Nếu không thể lĩnh hội, thì không thể trở thành đệ tử của ta.” La Phong nói.
“Ngay cả khi lĩnh hội được, vẫn còn có những khảo nghiệm khác.”
Mặc Ngọc Liệt Phong cảm thấy rất không cam tâm, nhưng vẫn nói: “Ta từ bỏ.”
Mặc Ngọc Hổ lặng lẽ nhìn con trai cả của mình, hiểu rằng nhiệm vụ lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc là quá khó khăn, khiến hắn phải từ bỏ.
“Ngươi thì sao?” La Phong nhìn về phía Mặc Ngọc Thanh Nham.
“Ngươi muốn từ bỏ chứ?”
“Ta nguyện đi theo thượng tôn.” Mặc Ngọc Thanh Nham không hề do dự.
Truyện được dịch đầy đủ tại prostab2016.org
La Phong gật đầu hài lòng, rồi quay sang Mặc Ngọc Hổ: “Vậy Mặc Ngọc Thanh Nham sẽ là tôi tớ của ta từ nay về sau.”
“Tạ thượng tôn.” Mặc Ngọc Hổ nói.
Hắn đã quan sát quá trình lựa chọn của các con, và không ngạc nhiên với kết quả này.
La Phong gật đầu: “Từ nay, Mặc Ngọc Thanh Nham sẽ ở lại đây.”
“Chúng ta xin cáo lui.” Mặc Ngọc Hổ cung kính nói, dẫn theo hai đứa con còn lại rời đi.
Chỉ còn lại Mặc Ngọc Thanh Nham ở lại.
“Ta đã nói, ta sẽ không chỉ điểm cho ngươi, cũng sẽ không cung cấp tài nguyên tu luyện.” La Phong nhìn Mặc Ngọc Thanh Nham.
“Ngươi phải tự mình lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc.
Còn trong động phủ, ngươi sẽ phải nghe lệnh của La Tát.”
“Vâng, thượng tôn.” Mặc Ngọc Thanh Nham cung kính đáp.
“Tiểu tử, ngươi nên gọi chủ nhân giống như ta.” Ma La Tát nói.
“Vâng, chủ nhân.” Mặc Ngọc Thanh Nham đáp.
“La Tát, giúp ta dạy bảo hắn.” La Phong khoát tay, hắn không chỉ điểm gì cả, nhưng cũng không cấm Ma La Tát chỉ dẫn.
“Tiểu tử, theo ta!” Ma La Tát kéo Mặc Ngọc Thanh Nham đi, vui mừng vì từ nay có thể ra lệnh cho Mặc Ngọc Thanh Nham hầu hạ mình và chủ nhân.
La Phong cười khi nhìn cảnh đó.
Hệ thống tu luyện huyết mạch, lớn nhất chính là việc không chú trọng cơ sở.
Chỉ bằng vào sức mạnh huyết mạch để tiến lên, đến khi gặp bình cảnh thì bị chặn đứng.
Ở Đoạn Đông Hà nhất mạch, tấn chi Thần Vương nhất mạch truyền thừa đều có ghi chép, Khởi Nguyên đại lục đỉnh tiêm đại tộc cũng yêu cầu con cháu trong tộc ít nhất phải nắm vững thập đại cơ sở pháp tắc.
Khi đã nắm vững cơ sở pháp tắc, việc lý giải huyết mạch tu hành pháp sẽ dễ dàng hơn nhiều, và con đường tu luyện huyết mạch cũng sẽ dài hơn.
“Nếu muốn trở thành đệ tử của ta, dù không thể theo con đường pháp tắc nhất mạch, ít nhất cũng phải đi xa trên con đường huyết mạch tu hành.” La Phong nghĩ. “Ở Khởi Nguyên đại lục, điều kiện lĩnh hội pháp tắc tốt hơn nhiều so với Nguyên Thủy vũ trụ!
Ma La Tát còn có thể chỉ dẫn hắn!
Nếu ngay cả thập đại cơ sở pháp tắc cũng không nắm được, thì quá tệ, không xứng làm đệ tử của ta!”
Mặc Ngọc Hổ cùng hai đứa con trai trở về chỗ ở.
“Đường đi là do các con chọn, chỉ cần không hối hận là tốt.” Mặc Ngọc Hổ nói sau khi về đến nhà.
“Phụ thân, con không sợ chết, nhưng con sợ không có cơ hội thể hiện.” Mặc Ngọc Liệt Phong nói nghiêm túc.
“Hiện con đã là Chân Thần cửu trọng cảnh, chỉ cần cố gắng thêm, có hy vọng đạt tới Hư Không Chân Thần.
Còn về việc lĩnh hội thập đại cơ sở pháp tắc, con đã thử nhiều lần nhưng biết mình khó có thể đạt được.”
Mặc Ngọc Lưu Hình, người con út, mỉm cười nói: “Phụ thân, con đã chọn con đường này, và con không hối hận.”
“Tốt, không có oán trách là tốt.”
Mặc Ngọc Hổ gật đầu, không nói gì thêm.
Con đường của các con, chúng phải tự mình trải qua.
Hắn cũng cảm thấy rằng con đường của Mặc Ngọc Thanh Nham sẽ không dễ dàng chút nào.
Đêm tối buông xuống.
Tại động phủ của Điêu Dung nhất tộc.
“Khởi nhi lại đi gặp Ma Ly Phi Vân, nàng rất thân cận với Ma Ly Phi Vân.” Xích Mi lão giả suy nghĩ.
“Thật mừng rỡ, Ma Ly nhất tộc là một trong năm đại gia tộc.”
Bỗng nhiên, một làn sóng khí huyết sắc mạnh mẽ xông vào động phủ.
Trận pháp bảo vệ của động phủ trong nháy mắt bị xé nát.
“Ai?” Xích Mi lão giả ‘Điêu Dung Diễn’ mặt biến sắc, một cỗ ba động khủng khiếp lấy hắn làm trung tâm bộc phát, ánh sáng đỏ rực lan tỏa ngăn chặn khí huyết sắc đó.
“Nhất niệm vũ trụ đã bao phủ động phủ của ta, ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài.” Điêu Dung Diễn biết điều không ổn, hắn nhanh chóng hiện ra chân thân khổng lồ, một sinh vật lông đỏ với đuôi xù đứng thẳng.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Sao thế?” Các thành viên của Điêu Dung nhất tộc trong động phủ đều hốt hoảng khi thấy chân thân của Điêu Dung Diễn.
“Không ngờ ngươi luyện dược, thật sự có giấu giếm một vài thủ đoạn.” Âm thanh lạnh lùng vang lên trong ý thức của Điêu Dung Diễn.
“Đáng tiếc trước mặt ta, không đáng giá nhắc tới.”
Rầm rầm rầm ~~~
Điêu Dung Diễn vội vàng nói: “Xin dừng tay, mọi chuyện đều có thể thương lượng.”
Một bàn tay đỏ ngòm khổng lồ xuất hiện trong hư không, trong nháy mắt đã nắm chặt lấy chân thân của Điêu Dung Diễn, khiến chân thân hắn tan vỡ.
Rồi một làn sóng huyết sắc quét qua toàn bộ động phủ, tiêu diệt tất cả sinh linh trong đó, từ Điêu Dung nhất tộc đến tôi tớ và hộ vệ.
Tại điện thính của thành chủ phủ Hỗ Dương Thành.
“Động phủ của Điêu Dung nhất tộc đột nhiên bị bao phủ bởi một tiểu vũ trụ, đồng thời xuất hiện một trận bộc phát thần lực cực mạnh.” Những quan viên phụ trách giám sát toàn thành lập tức chú ý đến động phủ của Điêu Dung nhất tộc.
“Mau báo cáo cho thành chủ.”
Tại động phủ của Ma Ly nhất tộc.
Điêu Dung Khởi và Ma Ly Phi Vân đang uống rượu và trò chuyện.
“Ta thích sư huynh, nhưng sư huynh không để ý đến ta…” Ma Ly Phi Vân uống rượu đến mơ màng.
“Ta muốn bái Ma Ly Kiêu thống soái làm sư phụ, nhưng ông ấy không nhận ta.
Ta muốn bái La Hà Thần Quân làm sư phụ, nhưng cũng không được…” Điêu Dung Khởi cũng phiền muộn uống rượu.
Bỗng nhiên ——
Truyền Tấn Lệnh của Điêu Dung Khởi nhận được một tin nhắn.
“Khởi nhi, kẻ giết ta là hội trưởng Huyết Mãng Hội ‘Mục Dương’.
Con phải nhớ kỹ…” Tin nhắn nhắc nhở từ cha nàng được truyền đến.
Tiểu vũ trụ lĩnh vực đã ngăn cách mọi liên lạc, nhưng Điêu Dung Diễn đã sử dụng nhân quả Truyền Tấn Lệnh đắt đỏ để truyền tin nhắn cuối cùng trước khi chết.
“Phụ thân!” Điêu Dung Khởi giật mình, lập tức tỉnh rượu.
“Sao vậy?” Ma Ly Phi Vân bên cạnh còn mơ màng hỏi.
Cảm ơn bạn NGO THANH QUY donate cho bộ Thôn Phệ Tinh Không 50K!!!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

nay lão cà off à đạo hữu tự tại
Nay Cà Chua nghỉ nha các vị đạo hữu ~
Biết vì sao đạo linh hồn không ảnh hưởng nhiều tới cấp thuỷ tổ nữa ko, vì thuỷ tổ và lãnh chúa đều gọi là chung cực sinh mạng thể . Ma mạn chính là người đầu tiên thành thế giới hồn nguyên bằng cách dùng ba động ảnh hưởng tâm linh tất cả sinh linh làm họ quy phục đấy, cho tới lúc ma mạn lên lĩnh chủ , ba động của ma mạn là các thuỷ tổ yếu bị choáng nhưng cũng chỉ thế thôi . La phong mạnh kinh thiên động địa gấp mấy chục lần thuỷ tổ khác cũng chưa thể giết hoàn toàn 1 thuỷ tổ bình thường ( luyện hoá huỷ diệt chi uyên thì chắc cú là giết đc , kể cả thuỷ tổ mạnh luôn miễn k bất tử ). Chung cực sinh mạng thể nó khác biệt lắm nhé, ko cần lấy tư duy vượt cấp ở mấy cấp dưới lên so sánh nhé, nói vượt cấp ở mấy cấp dưới thì la phong ko kém đâu
Xét gì thì xét, đang đấm nhau với thiên sinh hồn nguyên trận doanh kia kìa, thằng nào chính diện chém giết mạnh nhất thì làm bố, thuỷ tổ đa số k bất tử, nhìn thấy la phong khiếp vía luôn, sức sát phạt quá kinh khủng
Thế mới thấy sau này tuyết ưng là số 1!
Tác giả viết trong chương 1948 chứ ai bảo ở đây, hoặc là tác giả sau này cải biên lại Lực phá pháp, hoặc là bản dịch tiếng việt dịch sai. Mời Jinbae đọc lại giùm:
“Thân thể và linh hồn kết hợp, chính là đại đạo”. Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ta trước đó chính alf bán hồn nguyên sinh mệnh thể, linh hồn lại đạt tới Chung Cực, hai cái kết hợp… Căn bản không cón bất cứ bình cảnh nào, có thể dễ dàng không ngừng dung hợp, tu hành lên rất thông thuận! Nếu là bán hồn nguyên sinh mệnh thể, linh hồn yếu kém, có thể cần chục ứng năm mới có thể lấy lực phá pháp! Mà ta sau khi trở thành cấp Thế Giới Hồn Nguyên, linh hồn đủ mạnh, chỉ hai canh giờ, đã một đường thông thuận thôi diễn, thành tựu Lĩnh Chủ.
“Thân thể chỉ cần đạt tới bán hồn nguyên sinh mệnh thể, con đường linh hồn lại đạt tới Chung Cực, hai cái kết hợp, liền có thể lấy lực phá pháp.” Nguyên gật đầu, ” Đây là một con đường bằng phẳng, nhưng linh hồn đạt tới Chung Cực… Lại khó càng khó. vô số tu hành giả đến nay, cũng chỉ Đông Bá tiểu tử ngươi làm tới một bước này.”
thậm chí La Phong và Tinh Mang còn ngộ ra 2 đầu dung hợp đạo. Tuyết ưng mới chỉ ngộ ra dc 1 đạo lấy linh hồn làm chủ, vẫn còn yếu lắm. Mà bọn Thuỷ Tổ có sợ công kích linh hồn mấy đâu, chỉ sợ bị chém vỡ mệnh hạch thôi. Thậm chí lúc quần công, chúng nó còn núp sau Ban Sơ thuỷ tổ che hết công kích vật lý + linh hồn, thì Tuyết Ưng phế ngay
Thằng toàn diện nhất là nại cổ và thằng đó có tiềm năng lớn nếu cho nó đủ thi thể của các thủy tổ khác, còn nguyên là thằng khó chịu nhất vì nó mạnh ở khoảng giúp đồng bạn nó kiểu phụ trợ chân chính thôi, vs lại nó ngộ ra đc cấc đầu đạo tới thần vương cứu cực cảnh à chứ đâu có hơn nz
Đợi tác giả viết tiếp đi ông ơi, La Phong thời điểm này sát thương mạnh nhất không có gì phải bàn cãi, nhưng sao mà coi thường các lĩnh chủ khác vậy, La Phong tuy tăng thực lực nhanh tới mức nào đó cũng là tới giới hạn, các lĩnh chủ khác cũng đang tăng thực lực mà, tuy không sát thương mạnh nhưng cũng có sở trường riêng. La Phong có 1 mình 1 ngựa chém hết cái hồn nguyên không gian nổi không, hiện tại tác giả cũng đang viết La Phong chỉ chém trọng thương thôi, chưa thể 1:1 chém chết thủy tổ. Như Ma Mạn cũng đang mạnh lên, tuy chậm mà cũng đang ráng chấp chưởng Ba Động Chi Địa, nên thời gian tới khi Tuyết Ưng xuất hiện thì chưa chắc chênh lệch nhiều như hiện nay. Còn Tuyết Ưng sao biết đạo linh hồn của nó không ảnh hưởng tới cấp Lĩnh Chủ và Thủy tổ, từ xưa lúc nó còn yếu đã ảnh hưởng toàn là vượt cấp không, đồng cấp thậm chí trầm luân ngay lập tức. Giờ lên Lĩnh chủ chỉ ảnh hưởng creep mà không ảnh hưởng đồng cấp , nghe có hư cấu không vậy
Ai bảo Tuyết Ưng lấy lực phá pháp thế? Mời đạo hữu đọc lại truyện rõ hơn nhé