Hắn thấy, Trần Thực đâu chỉ là quy mô lớn thu phục lòng người? Rõ ràng là trực tiếp đem ba chữ “tạo phản” viết thẳng lên mặt.
Dẫu cho là Tiên Đình có ý tạo phản, cũng đều là ngấm ngầm tiến hành, trước tiên phái người tiêu hủy Thiên Cơ Sách, cắt đứt Thiên Đình đối với những Tiên Nhân phi thăng gần đây sự khống chế, từ từ mưu tính.
Còn Trần Thực thì đơn giản là ngay trước mặt Đại Thiên Tôn, giương cao đại kỳ, lớn tiếng hô to: “Ta muốn tạo phản, mau tới chém ta đi!”
“Ta nếu là Đại Thiên Tôn, vừa nghe đến chuyện này, lập tức sẽ ra lệnh cho Lý Thiên Vương đem hắn chém.”
Hề Mục Nhiên lắc đầu, vị tiểu sư đệ này, thật sự là khiến người ta lo lắng không thôi.
“Lòng người, đặc biệt là lòng của Tiên Nhân, vô cùng khó thu phục. Nhưng lần này hắn bắt được thời cơ, thực sự có thể thành công thu phục hai trăm nghìn Thiên Binh Thiên Tướng.”
Hề Mục Nhiên cảm khái nói: “Vị tiểu sư đệ này, tuy làm việc có phần hồ đồ, nhưng quả thật có chỗ bất phàm.”
Ngũ Quan Vân, Ngũ đô đốc do dự chốc lát, rồi nói: “Hề công tử, hắn thật là sư đệ của công tử sao?”
Hắn tuy từng thấy Trần Thực thi triển qua Đại Hoang Minh Đạo Tập, nhưng đối với thân phận của Trần Thực từ đầu đến cuối vẫn mang theo nghi vấn.
Hề Mục Nhiên gật đầu: “Hắn thật sự là truyền nhân của sư tôn, mà hơn nữa, sư tôn đối với hắn so với ta còn tốt hơn.”
Hắn nói đến đây, nhớ lại trận chiến với Trần Thực bị thất bại, trong lòng không khỏi ảm đạm.
Sư tôn không truyền cho hắn bản chính Đại Hoang Minh Đạo Tập, lại truyền cho tiểu sư đệ Trần Thực này, hơn nữa trong các môn thần thông truyền thụ còn thiếu đi chiêu mạnh nhất.
Ngũ Quan Vân lại do dự một chút, mới nói: “Hề công tử, lần này Thiên Binh doanh thương vong nhiều như vậy, phần lớn là ở Nê Lê đại thế giới bị thương. Mà Nê Lê đại thế giới, ta nghe nói là Trần công tử nói cho Lý Thiên Vương, rồi Lý Thiên Vương báo cáo Thiên Đình, Thiên Đình mới quyết định phát binh đến Nê Lê đại thế giới…”
Thân thể Hề Mục Nhiên hơi run lên, hồi lâu không nói ra lời.
“Hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn a.”
Hắn phun ra một ngụm trọc khí, lòng khâm phục tự nhiên dâng lên: “Vị tiểu sư đệ này của ta, quả thực đem tâm kế vận dụng đến cực hạn! Nói Nê Lê đại thế giới cho Lý Thiên Vương, khiến Lý Thiên Vương phát binh tới đó, Thiên Binh Thiên Tướng bị thương, hắn nhân cơ hội truyền thụ Bất Tử Tiên Pháp cho bọn họ, thu phục lòng người. Thủ đoạn của hắn, quả là lợi hại!”
Tuy nói như vậy, nhưng hắn đối với Trần Thực càng thêm tán thưởng, nói: “Chỉ là có một điểm, cửa ải Đại Thiên Tôn kia hắn làm sao vượt qua? Hắn dù sao cũng là người đứng đầu Tru Tiên bảng, lần này lại có rất nhiều tiên chân đến cáo trạng, nói hắn lạm sát người vô tội, Đại Thiên Tôn vừa khéo có thể dùng lý do này để trảm hắn.”
Ngũ Quan Vân không dám nói lời nào.
Hề Mục Nhiên và Trần Thực tuy là đồng môn sư huynh đệ, nhưng Ngũ Quan Vân cũng không rõ Hề Mục Nhiên đối với Trần Thực là thiện cảm hay ác ý.
“Nghĩ đến chẳng bao lâu nữa sẽ có tin hắn bị áp giải lên Trảm Tiên Đài.”
Hề Mục Nhiên lo lắng nói.
Những ngày sau đó, Hề Mục Nhiên từ đầu đến cuối không hề nghe được tin tức Trần Thực bị áp lên Trảm Tiên Đài.
Ngược lại, Thiên Đạo cư vẫn vô cùng náo nhiệt, Trần Thực tại Thiên Đạo cư truyền thụ Bất Tử Tiên Pháp, các lộ Thiên Binh Thiên Tướng đối với hắn đều cực kỳ khâm phục, vô cùng kính trọng.
Trong Thiên Binh doanh có không ít Thiên Binh Thiên Tướng là người của Tiên Đình, có người đã chỉnh lý lại Bất Tử Tiên Pháp do Trần Thực truyền thụ, mang đến chỗ Hề Mục Nhiên.
Hề Mục Nhiên đọc qua, hơi có động dung: “Hắn nói môn công pháp này là do Bất Diệt Kim Thân cùng Bát Cửu Huyền Công làm căn nguyên, quả thật có phần cổ ý trong đó. Môn công pháp này phát khởi từ Vu Tế chi thuật, đích xác là diễn biến từ công pháp thời Đại Thương mà đến.”
Ngũ Quan Vân dò hỏi: “Công năng này có thể đoạn chi tái sinh, tàn cốt trùng sinh sao?”
“Có thể!”
Hề Mục Nhiên cẩn thận đọc qua rồi nói: “Môn công pháp này tuy không bằng Bất Diệt Kim Thân và Bát Cửu Huyền Công tinh diệu, đoạn chi tái sinh, tàn cốt trùng sinh tuy mất nhiều thời gian hơn một chút, nhưng quả thật có thể thực hiện được. Kỳ lạ là, vị tiểu sư đệ này làm thế nào tìm ra một công pháp chất chứa cổ ý thời Đại Thương như vậy?”
Hắn hơi cảm thấy nghi hoặc, bởi hiện nay các loại tiên pháp mà Tiên Nhân học được đều là hậu nhân sáng lập, phần lớn theo đường lối phù lục đạo văn, đã khó mà nhìn ra vết tích Đại Thương.
Thế nhưng Bất Tử Tiên Pháp mà Trần Thực truyền thụ lại có rõ ràng Đại Thương vận vị.
Không phải nói kim không bằng cổ, mà là Hề Mục Nhiên đã dốc lòng tu hành mấy ngàn năm, phát hiện một hiện tượng kỳ lạ: đạo pháp đương kim phát triển đến cực hạn, rất khó đột phá, khi này ngược lại tìm về căn nguyên, có thể từ đạo pháp thời Đại Thương tìm được linh cảm đột phá cùng phương hướng!
Tu vi của hắn càng cao, càng cảm thấy ngược dòng truy nguyên đạo pháp có thể khiến bản thân đột phá!
“Môn công pháp này đáng giá nghiên cứu.”
Hắn thu hồi Bất Tử Tiên Pháp, hướng Ngũ Quan Vân nói: “Từ sau khi Thiên Cơ Sách bị hủy, bên phía Thiên Đình có động tĩnh gì không?”
Ngũ Quan Vân lắc đầu nói: “Không có.”
Hề Mục Nhiên kinh ngạc, lẩm bẩm nói: “Thiên Cơ Sách bị hủy, số Tiên Nhân phi thăng tới Thiên Đình sẽ càng ngày càng ít, dựa vào Ngọc Hành Môn thì không thể xác định thân phận và vị trí của Tiên Nhân nhân gian. Thiên Binh doanh sẽ ngày càng thiếu người, cuối cùng rơi vào tình trạng không có người khả dụng. Thiên Đình lại không hề lo lắng sao?”
Ngũ Quan Vân nói: “Thiên Đình thực sự có lo lắng, còn phái người truy tìm đầu mối đại ma, tra đến Luyện Ma Tỉnh, bất quá thuộc hạ xử lý sạch sẽ, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Thiên Đình không tra ra điều gì, cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.”
Hề Mục Nhiên liếc hắn một cái, không nói lời nào.
Phóng thích đại ma là do Ngũ Quan Vân hành động, nhưng dẫn dụ đại ma xung kích Thiên Đình, phá hủy Thiên Cơ Sách, kẻ chủ mưu lại chính là Hề Mục Nhiên.
Thiên Cơ Sách bị hủy, hắn công cao cái thế, nhưng trong lòng vẫn bất an, bởi phản ứng của Thiên Đình quá mức bình tĩnh, tựa như Thiên Cơ Sách bị hủy cũng chẳng đáng nhắc tới.
Ngũ Quan Vân nói: “Thiên Cơ Sách bị hủy, Thiên Đình vẫn vô cùng để ý, lập tức lệnh cho Thiên Cơ doanh các Thiên Cơ tu sĩ dâng lên các loại lĩnh ngộ đạo văn, muốn tái hiện Thiên Cơ Sách. Chỉ là mãi vẫn chưa thành công.”
Hề Mục Nhiên nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm: “Loại phản ứng này mới hợp lẽ. Nếu không, ta còn tưởng rằng hủy Thiên Cơ Sách là chuyện giả nữa kìa.”
Lúc này, lại có người đến báo: “Công tử, lại có Tiên Nhân tới Thiên Đình cáo trạng, yêu cầu bắt Trần Thực – trùm thổ phỉ đứng đầu Tru Tiên bảng!”
Hề Mục Nhiên hứng thú nói: “Thiên Đình phản ứng ra sao?”
“Không rõ. Hiện tại bên trong Thiên Đình vẫn còn đang ầm ĩ.”
Hề Mục Nhiên lập tức tỉnh táo, cười nói: “Trần sư đệ lần này e là khó thoát kiếp nạn!”
Lại có người đến báo: “Bẩm công tử, các Tiên Nhân đến cáo trạng kia đang định xông vào Thiên Binh doanh, đích thân bắt Trần Thực!”
Hề Mục Nhiên thần sắc chấn động: “Vị sư đệ này của ta hôm nay e là kiếp nạn khó thoát rồi!”
“Bẩm công tử, những Tiên Nhân kia vừa đến trước cửa Thiên Binh doanh, đang định gây chuyện, thì bị Thiên Binh Thiên Tướng đánh cho một trận.”
Hề Mục Nhiên nghe vậy, cười nói: “Trần sư đệ thu phục lòng người, trên dưới Thiên Binh doanh ai lại không mang ơn hắn? Muốn đến Thiên Binh doanh bắt người, không bị đánh mới là lạ.”
“Bẩm công tử, những Tiên Nhân kia bị bắt áp giải tới thiên lao, bị buộc tội xông vào Thiên Binh doanh, có thể sẽ bị xử chém!”
Hề Mục Nhiên kinh ngạc vạn phần, nghi ngờ mình nghe nhầm, lại hỏi mấy lượt.
“Vị sư đệ này của ta tại Thiên Đình, chẳng lẽ thực sự có hậu trường gì?”
Hắn âm thầm buồn bực.
Truyện được dịch đầy đủ tại prostab2016.org
Những Tiên Nhân đến cáo trạng kia, sau lưng đều là các đại nhân vật ở Địa Tiên giới, không tiện ra mặt, nên mới để môn hạ đến Thiên Đình gây áp lực, ép Thiên Đình bắt Trần Thực.
Những người đó đến Thiên Binh doanh gây rối, Thiên Binh doanh có thể động thủ, nhưng lại không có quyền bắt họ áp giải vào thiên lao. Trong Thiên Đình, tồn tại có quyền lực như vậy, thực sự không nhiều.
“Vị tiểu sư đệ này của ta tại Thiên Đình, bối cảnh tựa hồ còn lớn hơn cả ta nhiều.”
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Hắn từng làm công tào dưới trướng Văn Xương Đế Quân, ở Thiên Đình cũng được xem là có chút bối cảnh. Nhưng dù là Văn Xương Đế Quân, cũng không có quyền hành như thế này.
“Chỉ là chuyện này liên lụy đến mặt mũi của không ít đại nhân vật Địa Tiên giới, chỉ e cho dù hắn có chỗ dựa trong Thiên Đình, cũng khó giữ được an toàn.”
Trần Thực còn không biết tay mình mắt thông thiên, đem những Tiên Nhân tới hỏi tội lần này đưa hết vào thiên lao.
Những ngày gần đây hắn giảng giải Bất Tử Tiên Pháp, rốt cuộc cũng giảng đến nơi đến chốn, chỉ là vẫn còn một số Tiên Nhân không thể lĩnh hội hoàn toàn, đến thỉnh giáo hắn, khiến hắn không khỏi trì hoãn không ít thời gian.
“Những việc như vậy, giao cho Nồi Đen làm là được rồi.”
Trần Thực sinh lười, đem hết thảy việc đáp nghi giải hoặc giao cho Nồi Đen. Nồi Đen liền dẫn các vị Tiên Nhân kia đến một nơi vắng vẻ giảng giải Bất Tử Tiên Pháp. Kẻ đến thường gật gù liên tục, hiện rõ thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, đối với Nồi Đen cảm kích vô cùng.
Trần Thực hiếm được thanh nhàn, lặng lẽ suy nghĩ: “Ta ở Huyền Hoàng Hải gây nên động tĩnh lớn như vậy, các nơi Tru Tiên bảng tất nhiên đã đưa ta lên hàng đầu. Theo lý, gia gia bọn họ hẳn đã biết tin tức về ta. Cớ sao vẫn chưa tìm đến?”
Trong lòng hắn thoáng bất an. Những ngày qua hắn ở Thiên Binh doanh truyền pháp, động tĩnh không nhỏ. Nếu Trần Dần Đô cùng bọn người kia đã đến Thiên Đình, chỉ cần hỏi thăm đôi chút, tất sẽ biết hành tung của Trần Thực.
Nhưng Trần Dần Đô, Sa Thu Đồng cùng những người khác vẫn chưa xuất hiện, khiến hắn không khỏi lo lắng cho tình cảnh của họ.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đốc đốc gõ cửa, trong lòng Trần Thực khẽ vui: “Chẳng lẽ là gia gia bọn họ đến tìm?”
Hắn mở cửa ra, chỉ thấy Kính Thư – đạo đồng dưới môn hạ Đông Vương Công – đang đứng ngoài, vẻ mặt u sầu, hữu khí vô lực nói: “Trần đạo hữu, lão gia nhà ta mời ngươi qua một chuyến.”
Trần Thực nhìn quanh hai bên, không thấy bóng dáng Trần Dần Đô cùng các vị, thoáng thất vọng, liền hỏi: “Kính Thư, Đông Vương Công tìm ta có chuyện gì?”
Kính Thư đạo đồng liếc mắt nhìn hắn một cái, càng lộ thần sắc sầu muộn, nói: “Ta làm sao biết? Đại khái là liên quan đến sự tình ngươi đứng đầu Tru Tiên bảng. Có người đến Thiên Đình cáo trạng, đều đã báo lên chỗ Ngọc Đế. Lão gia sau khi về đến phủ liền nổi trận lôi đình, rồi sai ta đến gọi ngươi.”
Trần Thực tim đập bất ổn, nói: “Kính Thư sư huynh chờ một chút, ta muốn dặn dò Nồi Đen vài câu.”
Kính Thư đạo đồng nói: “Ngươi nhanh lên, đừng để lão gia chờ lâu.”
Trần Thực vội vã tìm đến Nồi Đen, dặn: “Nồi Đen, e rằng chuyện ta đã bại lộ, hiện tại Đông Vương Công triệu ta đến, chỉ sợ không phải chuyện lành. Nếu lâu quá không thấy ta trở về, hãy đốt hương cầu khẩn Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ nương nương, cầu xin cứu viện.”
Nồi Đen kêu lên hai tiếng.
Lúc này Trần Thực mới trở lại gặp Kính Thư, nói: “Sư huynh, ta đi được rồi.”
Kính Thư đạo đồng dẫn đường, hai người rất nhanh đến Đông Thiên Cung – phủ đệ của Đông Vương Công. Trần Thực lại một lần nữa diện kiến Đông Vương Công, phát hiện sắc mặt vị tiên nam đứng đầu này cũng không hề dễ coi.
Vừa thấy hắn, Đông Vương Công liền giận dữ không nơi phát tiết, quát: “Lần trước ta đã răn dạy ngươi thế nào? Bảo ngươi nên an phận một chút, đừng luôn gây nên đại sự khiến ta giật cả mình! Ngươi tự nói xem, thời gian qua đã làm ra những gì?”
Trần Thực dè dặt nói: “Đệ tử chỉ đi một chuyến đến Huyền Hoàng Hải, bái kiến nghĩa mẫu.”
Đông Vương Công giận dữ: “Ngươi nói là đi bái kiến nghĩa mẫu? Rõ ràng là đi giết người! Trên Huyền Hoàng Hải, ngươi tế khuyển thực nhân, chỉ một miếng đã nuốt mấy trăm người, Thái Nhạc Thượng Tiên tận mắt chứng kiến rõ ràng! Ở Đăng Hải trấn, ngươi lại tàn sát, liên tiếp sát hại một hai trăm vị Tiên Nhân có danh có phận! Sau đó thế lực sau lưng bọn họ tìm tới, trực tiếp cáo trạng ngươi lên Đại Thiên Tôn!”
Trần Thực càng thêm dè dặt, nói: “Đệ tử quả thực là đi bái kiến nghĩa mẫu. Nếu vương công không tin, có thể hỏi Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ nghĩa mẫu của đệ tử…”
Đông Vương Công quát lớn: “Ngươi còn dám biện bạch! Nghĩa mẫu của ngươi là ai?”
“Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ.”
Trần Thực đáp, “Làm nghĩa tử, ta tiến vào Địa Tiên giới vẫn chưa kịp bái kiến nghĩa mẫu. Người đã thúc giục nhiều lần. Sau khi bị vương công nghiêm răn lần trước, đệ tử liền hối cải, quyết tâm sửa đổi, nên mới đi viếng nghĩa mẫu. Không ngờ trên đường gặp ác nhân truy sát, suýt nữa bỏ mạng, buộc lòng phải ra tay tự vệ…”
Đông Vương Công chờ hắn nói xong mới lên tiếng: “Ta nghe nói rất nhiều đạo cảnh của tiên gia bị trộm, bị một người một chó cướp đoạt địa bảo linh căn. Việc này là ngươi làm phải không?”
Trần Thực kêu khổ: “Vương công minh xét! Đạo cảnh của Tiên Nhân là nơi bí mật đến bậc nào? Ngoài kẻ được phép, ai có thể tiến vào? Đệ tử sao có bản lĩnh đó, cướp lấy linh căn địa bảo của bọn họ? Bọn họ nhận lầm người, tưởng ta là đạo tặc Tru Tiên bảng, liền kêu đánh kêu giết. Đệ tử thật sự là bị oan uổng!”
Đông Vương Công nhìn hắn, nói: “Ngươi không thể tự tiện tiến nhập đạo cảnh người khác, nhưng Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ thì có thể…”
Trần Thực cúi đầu, mắt nhìn mũi, nói nhỏ: “Vương công vì sao không hỏi thử Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ, nàng có phải đồng lõa với ta chăng?”
Đông Vương Công nhìn hắn thật sâu, rồi miễn cưỡng nói: “Việc này coi như bỏ qua, ta không truy cứu nữa. Ngươi ở Thiên Binh doanh truyền công là chuyện gì? Ngươi thu phục lòng người! Ngươi muốn tạo phản à?”
Hắn đau đầu nhức óc, nói: “Vừa rồi, chính là vừa rồi! Đại Thiên Tôn gọi ta đến hỏi, Trần Thực tay nắm hai trăm nghìn Thiên Binh Thiên Tướng, có phải mưu phản hay không? Ngươi bảo ta trả lời thế nào?”
Trần Thực suy nghĩ, nói: “Vương công chỉ cần đáp, Lý Thiên Vương tay cầm ba trăm nghìn Thiên Binh Thiên Tướng, chẳng lẽ cũng mưu phản?”
Đông Vương Công lạnh lùng nhìn hắn, hồi lâu mới thở ra một hơi trọc khí, nói: “Quả thực ta cũng đáp như thế. Ta còn nói, Trần Thực lòng son dạ sắt, truyền thụ công pháp không phải để thu phục lòng người Thiên Binh doanh, mà là muốn quy tụ lòng người vì bệ hạ, không phải mưu phản. Đây là hồng phúc của bệ hạ, mới xuất hiện phúc tướng như vậy.”
Trần Thực tròn mắt hỏi: “Bệ hạ tin sao?”
Đông Vương Công tức giận nói: “Nếu hắn không tin, đầu ngươi đã sớm rơi rồi.”
Hắn thở dài, giọng nặng nề nói: “Trần Thực, ngươi là hạ tầng Tiên Nhân dưới tay ta, lại từng chưởng quản Thiên Cơ Sách, ngươi không cần lúc nào cũng muốn làm đại sự. Ta thực không phải là đối thủ của Đại Thiên Tôn.”
Trần Thực cung kính đáp: “Đệ tử nhất định sẽ cẩn trọng từ lời nói đến hành động.”
Đông Vương Công phất tay: “Ngươi lui xuống đi.”
Trần Thực cáo lui.
Chờ hắn đi rồi, Đông Vương Công trầm ngâm chốc lát, liền gọi thị nữ: “Chuẩn bị hương.”
Thị nữ chuẩn bị xong lư hương, nhóm lên đàn hương, Đông Vương Công chỉnh sửa y quan, hướng về hương hỏa khom mình, mỉm cười nói: “Nghê Quân Minh cầu kiến nương nương.”
Hương khói lượn lờ, dần hiện ra hình hoa sen. Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ ngồi trên hoa sen, thấy Đông Vương Công liền gật đầu mỉm cười: “Đạo hữu không cần đa lễ.”
Đông Vương Công cười nói: “Nương nương an khang. Vừa rồi có Tiên Nhân đến Thiên Đình cáo trạng, tố cáo Trần Thực trộm đoạt địa bảo linh căn, giết hại kẻ vô tội. Nương nương có biết việc này chăng?”
Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ kinh ngạc nói: “Lại có chuyện này? Trần Thực là nghĩa tử của bản cung, không ngờ lại là mặt người dạ thú, phạm phải đại tội như thế! Đạo hữu không cần để tâm đến ta, nếu là hắn thực sự làm ra, cứ việc nghiêm trị! Tuy nhiên bản cung thấy đứa nhỏ này vốn là người trung hậu, không giống loại người có thể làm ra chuyện như thế.”
Đông Vương Công cười nói: “Ta thấy hắn thành thật chất phác, cũng không giống người sẽ làm việc đại nghịch. Thế nên sau khi ta thẩm tra rõ ràng, phát hiện đây là vu cáo. Những Tiên Nhân kia vốn chưa từng nói mình có địa bảo linh căn, giờ lại nói có, rõ ràng là nói dối. Ta đã sai người bắt bọn họ giam vào thiên lao.”
Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ nghiêm mặt nói: “Đạo hữu cũng không thể oan uổng người vô tội.”
Đông Vương Công trịnh trọng đáp: “Nương nương yên tâm, Đại Thiên Tôn đã giao cho ta quản lý sự vụ tiên gia, ta nhất định sẽ nhìn rõ mọi việc!”
Xin cảm ơn bạn OLIVIA donate 20K! Xin cảm ơn bạn Le Thi Tuyet Ngan donate 10K.
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Up lại Chương 628 do lỗi paste. Cả nhà đọc thấy lỗi chương nào báo giúp mình sửa lại nhé. Xin cảm ơn!
Cảm ơn Anh Cường đạo hữu đã donate cho team 50k!