Kia Quỳnh Tương ngọc dịch có công năng khơi thông kinh mạch huyết mạch, Minh Nhi nghĩ, nếu đế quân uống vào, ắt sẽ có ích lợi lớn cho việc Hỗn Nguyên Thiên Tinh dung hợp với thân thể người. Ai ngờ…
Lời còn chưa dứt, vành mắt Minh đã hoe đỏ.
Xích Diễm thấy vậy, khẽ vỗ vai nàng, coi như an ủi.
“Thì ra là như vậy a. Đứa ngốc! Dù cho kia là Quỳnh Tương ngọc dịch cấp cao, đáng để ngươi rơi lệ như thế sao? Nếu như ngươi muốn, đợi bản tôn tốt lên rồi, đến đêm hoa chúc động phòng, bản tôn sẽ cho ngươi uống đến chán mới thôi.”
“Thật ư?” Minh mừng rỡ hỏi.
Xích Diễm bật cười: “Đương nhiên là thật. Bản tôn lẽ nào lại lừa ngươi? Chỉ cần ngươi có thể trở thành Ma hậu của bản tôn, sau này bản tôn sẽ để ngươi uống đến nỗi phun cũng không kịp.”
Minh: “… Đế quân, thứ tốt như vậy, có thể đừng dùng lời lẽ khiến người buồn nôn như thế được không?”
Lời Minh khiến Xích Diễm cười phá lên.
“Hảo, về trước ngoan ngoãn chờ đi, chớ có lại vào đây. Đợi bản tôn dung hợp hoàn toàn Hỗn Nguyên Thiên Tinh vào thể nội, sẽ đến tìm ngươi.”
Minh nhìn Xích Diễm, lại một lần thăm dò: “Đế quân, vừa rồi bị Minh Nhi bất ngờ cắt ngang, thật sự không sao chứ?”
Xích Diễm mỉm cười: “Vô sự, rất tốt.”
“… Vậy thì tốt. Minh Nhi cũng yên tâm rồi!”
“Đi đi, mau rời khỏi nơi này. Bản tôn còn phải tranh thủ thời gian nữa.”
“Tranh thủ thời gian?” Minh không hiểu.
“Nhanh một chút dưỡng tốt, bản tôn còn phải dùng bốn ngày thời gian chuẩn bị đại hôn. Thời gian gấp rút a!”
“Đế quân, có thể để Minh Nhi ở lại đây bồi ngươi được không?” Cuối cùng, nàng đưa ra nguyện vọng chân thật trong lòng.
“Ngươi ở lại bồi bản tôn làm gì?”
“Trước khi tiến vào Ma giới, đã bảo ngươi sắp đặt lại kết giới Ma giới, ngươi lại không đồng ý. Ma giới đại môn dễ dàng bị bọn thần tiên đặt chân đến như vậy, vạn nhất bọn chúng đánh vào tầng mười tám địa ngục thì sao? Hiện giờ ngươi đang điều tức, nếu bọn chúng thừa cơ thương tổn ngươi thì phải làm sao?”
Lời Minh khiến Xích Diễm lại bật cười.
“Minh Nhi a Minh Nhi, xem ra mấy vạn năm chung sống, ngươi vẫn chưa thực sự hiểu bản tôn là ai.”
Minh: “?”
“Hiện tại đừng nói là người tiên giới đến Ma giới đánh lén, ngay cả Thiên đế đích thân dẫn toàn bộ thượng thần tiên giới tới công kích bản tôn, cũng chỉ có một kết cục – có đến mà không có về.”
Nghe lời ấy, sắc mặt Minh lại đổi.
“Ngươi… Ngươi luyện công bị cắt ngang, lẽ nào không sợ tẩu hỏa nhập ma?”
“Ha ha ha ha… Tẩu hỏa nhập ma? Ngươi nghĩ nhiều rồi! Hỗn Nguyên Thiên Tinh của bản tôn sau khi được linh tuyền không gian Vân Nguyệt ngâm tẩy, ma tính đã triệt để tan biến, còn đâu khả năng tẩu hỏa nhập ma?”
Lời Xích Diễm khiến tim Minh chùng xuống như rơi vào vực thẳm.
Sắc mặt nàng lại thêm phần trắng bệch, dè dặt hỏi: “Vậy… Vậy nàng có khả năng giở trò trong Hỗn Nguyên Thiên Tinh của đế quân không?”
“Giở trò?” Xích Diễm cau mày hỏi: “Ngươi cảm thấy nàng có thể giở trò gì?”
“Thí dụ như… thí dụ như khiến đế quân lần nữa yêu nàng?” Minh dò hỏi.
“Ồ?” Xích Diễm lần nữa nhíu mày: “Ngươi cho rằng nàng có thể dùng cách gì khiến bản tôn lại yêu nàng lần nữa?”
Suy nghĩ một thoáng, Minh cũng nhận ra câu hỏi này không thể trả lời, bèn nói: “Minh Nhi sao biết được? Đế Vân Nguyệt là công chúa tiên giới, bên người có thiếu gì kỳ nhân dị sĩ? Mưu tính giở trò trong Hỗn Nguyên Thiên Tinh của đế quân, cũng không phải không thể.”
Xích Diễm khẽ cười lạnh: “Không thể!”
Minh chăm chú nhìn hắn, nàng thật muốn biết, rốt cuộc có gì khiến hắn dám chắc đến vậy.
Bạn đang đọc truyện tại prostab2016.org. Chúc vui vẻ!!!
“Hỗn Nguyên Thiên Tinh của bản tôn là kết tinh của lực lượng chí âm chí tà nơi Thiên giới, bất kỳ ai muốn giở trò trên vật này, nội lực tích tụ suốt ba triệu năm của nó sẽ lập tức phản phệ. Cho nên, đừng nói là Vân Nguyệt, dù cho là Thiên đế giáng hạ, muốn động đến Hỗn Nguyên Thiên Tinh này, cũng chỉ có một con đường chết. Trừ phi kẻ đó pháp lực vượt xa ba triệu năm, may ra còn có cơ hội giữ mạng.”
Lời Xích Diễm khiến lòng Minh lần nữa chấn động. Điểm này, nàng thật sự chưa từng nghĩ tới!
Tuy rằng chưa từng chạm đến Hỗn Nguyên Thiên Tinh, nhưng nghĩ kỹ lại, quả thực khiến người vừa kinh hãi vừa hoảng sợ.
“Nói cách khác, cho dù người khác có đoạt được Hỗn Nguyên Thiên Tinh, cũng không thể thao khống nó?”
“Không hoàn toàn như vậy, ví như Phật tổ nếu có được, liền có thể thao khống.”
Minh: “…” Hảo thôi!
Nàng thầm oán trong lòng, vị lão nhân kia cho dù có lấy được Hỗn Nguyên Thiên Tinh, cũng chẳng đến mức đi làm điều bất chính. Câu này chẳng khác nào chưa nói!
“Cho nên, ngươi cứ yên tâm trở về Cổ Vương điện đi. Nơi này của bản tôn tuyệt đối không có vấn đề. Nếu tiên giới kẻ nào dám mạo hiểm tiến vào Ma giới quấy rối, bản tôn sẽ khiến bọn chúng có đến mà không có về.”
“Đã như vậy, vậy… vậy Minh Nhi xin trở về chờ tin lành của đế quân.”
“Đi thôi!”
Trong lòng Minh vô cùng bức bối, lại không thể phát tiết, chỉ đành ly khai.
Thật là một thứ đáng giận!
Cái gì mà Hỗn Nguyên Thiên Tinh? Cớ sao lại lợi hại đến thế?
Đã không thể tẩu hỏa nhập ma, cũng không bị người lợi dụng. Một khi dung nhập hoàn toàn vào thân thể Xích Diễm, chẳng phải sẽ thật sự hòa tan vào máu huyết, đến mức sâu độc trong mạch máu cũng bị phát hiện hay sao?
Nghĩ đến khả năng Xích Diễm sẽ phát giác ra độc trong thân thể, Minh lo lắng đến mức gần như muốn đâm đầu vào tường.
Khoảnh khắc ấy, nàng cảm thấy một loại kinh hoàng chưa từng trải qua.
Nàng đặc biệt chán ghét cảm giác này. Thà rằng sau khi chuyện bị bại lộ, bị bắt bị giết, cũng còn hơn là sống trong thấp thỏm bị hành hạ đến bó tay bất lực như hiện giờ.
Nhìn bóng lưng Minh dần dần khuất bóng, ánh mắt Xích Diễm càng lúc càng thâm trầm.
Nữ tử này, càng nhìn càng thấy bất thường. Khi nàng xông vào vừa rồi, rõ ràng đã dùng đến ba trăm ngàn năm công lực, thế mà khi hắn phi thân tới cứu nàng, nàng lại hầu như không bị thương chút nào.
Nàng cho rằng hắn không cảm nhận được đòn tấn công kia, nhưng thực tế, ngay từ khi nàng bước chân vào Ma cung, hắn đã cảm nhận được sự tồn tại của nàng.
Nàng rõ ràng là cố ý xông vào.
Vì cớ gì?
Xích Diễm hơi nheo mắt, tuy không muốn thừa nhận người mình yêu lại có thể hại mình, nhưng tình cảm là tình cảm, lý trí là lý trí.
Đến kẻ ngốc cũng có thể nhận ra – nàng cố ý muốn khiến hắn tẩu hỏa nhập ma.
Câu chuyện của nàng không rời Hỗn Nguyên Thiên Tinh, bởi vậy hắn mới nói với nàng rằng năng lượng phản phệ của Hỗn Nguyên Thiên Tinh vô cùng to lớn. Tuy có phần hù dọa nàng, nhưng đây là sự thật.
Bởi vì hắn đã nhìn ra – Minh muốn có được Hỗn Nguyên Thiên Tinh của hắn!
Xích Diễm sâu sắc nhìn về phía Minh lần cuối, rồi xoay người quay về chính điện, tiếp tục điều tức.
…
Thời gian từng khắc trôi qua, thời điểm Xích Diễm xuất quan cũng ngày một cận kề. Minh tại Cổ Vương điện nôn nóng đi qua đi lại, dự cảm chẳng lành trong lòng càng lúc càng rõ rệt.
Cung nữ thấy Minh nôn nóng bất an, liền ân cần pha một ly tĩnh tâm trầm ngâm trà mang tới. Vốn định đi vòng qua, đặt xuống bàn trà, không ngờ Minh lại đột nhiên xoay người quay lại…
Cảm ơn bạn LÊ QUỐC HIỂN donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Truyện tới đây là hoàn luôn rồi hả Ad, có ngoại truyện thêm ko ạ?
Truyện đã hoàn và không có ngoại truyện bạn nhé
add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.