Chương 425: Tới cùng còn nhường hay không nàng lấy chồng?

Bộ truyện: Tà Vương Gia Sủng Thê Đặc Công Xuyên Không

Tác giả: Nguyên Lai

Vân Nguyệt mơ hồ có dự cảm không lành, khẽ hỏi.

“Hắn nói, muốn ta làm chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín chuyện tốt mới được cưới ngươi.”

“…”

“Hơn nữa trong khoảng thời gian này, không thể có một chuyện xấu xảy ra, không chỉ là ta, mà cả người Ma Giới nếu phạm sai lầm cũng sẽ tính lên đầu ta. Mỗi một chuyện xấu, phải dùng chín mươi chín chuyện tốt để bù đắp.

Nguyệt Nhi, ngươi nói xem, làm sao mới có thể trong thời gian ngắn nhất làm đủ từng ấy chuyện tốt, để nhanh chóng cưới được ngươi?!”

“…”

Ban đầu nghe Xích Diễm nói phụ vương nàng gian trá xảo quyệt, nàng còn có chút không vui. Hiện tại, nàng thật sự cảm thấy phụ vương nàng quá gian trá xảo quyệt rồi.

Bắt một Ma Đế đi làm nhiều việc tốt như vậy, hơn nữa cả thuộc hạ phạm tội cũng tính trên người hắn…

Nàng phụ vương căn bản không tính để nàng xuất giá a!

Nàng hiểu rõ ý của phụ vương, giải tán Ma Giới thì cũng phải xử lý cục diện rối rắm, không bằng giao lại cho Xích Diễm quản, sau đó thì khống chế hắn.

Thật là… quá vô sỉ!

Nhìn Xích Diễm với dáng vẻ bất đắc dĩ, Vân Nguyệt đưa tay nâng mặt hắn lên, lòng trào dâng đau xót.

Tuy rằng vẫn còn chút ngượng ngùng, nhưng sau một hồi trải qua những cảm xúc ấm áp, không khí giữa hai người rõ ràng đã dịu lại nhiều.

Vân Nguyệt đỏ mặt cúi đầu, thì thầm: “Ngọn lửa, ta nhớ ngươi…”

Xích Diễm dịu dàng vuốt tóc nàng, hôn nhẹ lên trán nàng, giọng đầy sủng ái: “Ta luôn luôn nhớ ngươi. Nhưng về sau sẽ không cần nhớ nữa, vì chúng ta mỗi ngày mỗi khắc đều sẽ ở bên nhau, mãi mãi không chia lìa.”

“Ân.” Vân Nguyệt gật đầu thật mạnh.

Có một trượng phu như Xích Diễm, cả đời này nàng chẳng còn gì phải mong cầu.

Nàng đưa tay trắng nõn như ngọc, vòng qua cổ hắn, ngượng ngùng gọi: “Ngọn lửa ——” rồi khép mắt lại.

Cảm nhận được Xích Diễm đang đến gần, hơi thở nóng hổi phả lên mặt, trái tim nàng đập thình thịch. Thật sự, nàng rất nhớ cảm giác như bay lên mây khi ở bên hắn…

“Chụt ——”

Một cái hôn sâu nặng rơi xuống trán nàng. Rồi Xích Diễm kéo tay nàng đang ôm cổ xuống, đắp lại chăn cẩn thận, nói:

“Ngoan, ngủ một giấc nữa đi, ngủ là cách tốt nhất để hồi phục tiên lực.”

Vân Nguyệt mở bừng mắt, trong đôi mắt long lanh ánh nước chứa đầy thất vọng.

Dù chưa chính thức thành thân, nhưng ngay cả phụ vương và mẫu hậu cũng đã cho phép nàng theo hắn, chẳng phải đã ngầm đồng ý cho hai người ở bên nhau rồi sao?

Nàng không hiểu, rõ ràng hắn đã có phản ứng, vì sao lại không chịu chạm vào nàng?

Chẳng qua nàng cũng không có cơ hội nghĩ nhiều hơn, một luồng ánh hồng quét qua mắt, khiến nàng cảm thấy mệt mỏi rã rời, rồi nhắm mắt thiếp đi. Nhưng trong giấc mộng ấy, không còn bối rối hay sầu muộn, nàng mộng thấy mình cùng Xích Diễm nơi hoa điền mộng đẹp, phồn hoa như gấm…

Nhìn Vân Nguyệt ngủ say, Xích Diễm dịu dàng vuốt từng sợi tóc nàng, rồi không nói một lời, nhảy xuống sông băng Nam Cực.

Vùng đất này là hắn thi pháp tạo ra, độ ấm, cây cỏ, muông thú đều bị thay đổi, chỉ trừ vùng nước vẫn giữ nguyên nhiệt độ sông băng, được hắn dùng pháp lực hóa thành nước, tiện cho hắn tùy thời trấn áp bản thân.

Truyện được dịch đầy đủ tại prostab2016.org

Không còn cách nào khác, suốt ba triệu năm qua hắn luôn nghiêm khắc kiềm chế bản thân ở phương diện nam nữ.

Nữ nhân…

Thật ra, có dạng nữ nhân nào mà hắn chưa từng gặp qua? Nhưng có thể khiến hắn hứng thú, thực sự quá ít.

Ngay cả Minh Nhi – người từng được hắn sủng ái, giờ hắn cũng chẳng còn hứng thú.

Hắn từng nghĩ, chẳng lẽ sống quá lâu, đến thẩm mỹ cũng mỏi mệt? Có nên đổi sang thử cái gì mới lạ, giống như Minh Nhi, đôi khi còn chuyển sang nam nhân?

Nhưng hắn thử rồi – không được.

Khi hắn chẳng còn cảm giác gì với ai, thì đột nhiên xuất hiện một tiểu nha đầu, không ngực không mông…

Nàng khác hẳn những nữ nhân từng muốn lấy lòng hắn, giống như đóa hoa chưa nở tròn, vậy mà chỉ cần chạm vào nàng, thân thể hắn lại phản ứng mãnh liệt.

Cho nên, giờ hắn thật sự hối hận vì đã hứa với phụ vương mẫu hậu nàng.

Không còn cách nào, hắn là người trọng lời hứa, một khi đã đồng ý, tuyệt đối không thất tín.

Nghĩ tới cảnh vừa rồi Vân Nguyệt chủ động câu dẫn, Xích Diễm chỉ biết cười khổ. Xem ra, muốn được đường đường chính chính cùng nàng bên nhau, hắn nhất định phải tăng tốc làm việc tốt.

Lần này, hắn mang Vân Nguyệt tới nơi sông băng Nam Cực này, đúng như lời đã nói – vì không muốn bị quấy rầy.

Ma Giới hiện giờ người tìm hắn quá nhiều, hắn không muốn ứng phó.

Bởi vậy, sau khi đưa Vân Nguyệt rời tiên giới, hắn liền truyền lệnh: từ ngày hôm đó, người Ma Giới không được bước vào tiên giới hay nhân gian, càng không được làm chuyện xấu. Vi phạm – giết không tha.

Ngoài bốn vị hộ pháp toàn tâm chấp hành, còn lại từ ma quân trở xuống, đều bất mãn, dẫn đầu là Minh Nhi.

Nếu là trước kia, hắn có thể dùng quyền lực trấn áp tất cả, nhưng hiện giờ, Nguyệt Nhi cần hồi phục, hắn mới chính thức được quang minh chính đại ở bên nàng, không muốn bị ai quấy rầy.

Cho nên sau khi ra lệnh, hắn liền đưa nàng đến vùng đất xa xôi không người này.

Thứ nhất là để nàng yên tâm nghỉ ngơi.

Thứ hai, là để hắn có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc nàng, không bị quấy nhiễu.

Thứ ba, tuy chỉ thủ thân bên nàng không làm gì cũng là một dạng dằn vặt, nhưng được nhìn thấy nàng, dằn vặt ấy cũng là hạnh phúc.

Nhìn về phía Vân Nguyệt đang say ngủ, khóe môi Xích Diễm khẽ cong, rồi lại chìm mình vào dòng nước lạnh lẽo.

Nửa canh giờ sau, hắn lại từ trong nước bước ra, thân mình khôi phục, khoác một chiếc trường bào màu đen, đến bên nàng, nhẹ nhàng bế nàng dậy, chỉnh lại tư thế ngồi đoan chính, rồi bắt đầu vận chuyển pháp lực, chậm rãi truyền tiên khí vào người nàng.

Dù là Thiên Đế chi nữ, nhưng pháp lực của nàng vẫn chỉ có hơn hai ngàn năm, quá yếu kém.

Tuy hắn tin, chỉ cần có hắn ở đây, nàng sẽ không bị bắt nạt, nhưng cẩn thận vẫn là tốt nhất.

Người Ma Giới tuy mạnh, nhưng không thể sánh với Tiên Giới. Những kẻ như mười hai trưởng lão Long Tộc, ở Tiên Giới là hiếm, nhưng ở Ma Giới thì khắp nơi đều có, thậm chí còn nguy hiểm hơn.

Hắn sẽ cố gắng ở bên nàng mọi lúc, nhưng không thể lúc nào cũng không rời nửa bước. Sau này nàng sẽ sống lâu dài ở Ma Giới, nếu quá đơn thuần thiện lương, nhất định sẽ bị bắt nạt.

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Luận Bàn Truyện:

Scroll to Top