Mà hiện tại cùng loại đan dược này cùng một chỗ luyện chế, còn có một loại đan dược khác, tên gọi Huyền Linh Đan. Sau khi huyền thú ăn vào, đan dược sẽ giúp nâng cao cấp độ huyền lực. Như vậy, loài thú có thể thông qua việc tu luyện huyền lực, từng bước một nâng cao cấp độ của chính mình. Giống như loài người tu tiên, một khi huyền lực vượt qua Thiên Huyền Cửu Cấp, tiến vào Thần Huyền, con thú đó, liền có thể trở thành Thần Thú.
Bọn họ Yêu Tộc chính là do thú biến hóa mà thành. Giống như hắn, nguyên thân của hắn là một con Cửu Vĩ Hồ. Cho nên, thú, là nền tảng của yêu. Thần thú và yêu tuy cách gọi bất đồng, chẳng qua lại có hiệu quả như nhau, trăm sông đổ về một biển kỳ diệu.
Nếu có thể khiến loài thú càng nhiều trở thành thần thú, tu thành chính quả, thì đó cũng được xem như Yêu Tộc của hắn tiếp tục sinh sản bằng một phương thức khác.
Ít nhất trong thế giới lấy loài người làm tôn này, loài thú cũng có thể có một chỗ nhỏ nhoi của chúng.
Thấy mây đen đã đi tới trên đỉnh đầu bọn họ, Địch đầy mong đợi.
Mặc dù sắc trời đã hoàn toàn ảm đạm, nhưng Vân Nguyệt bên cạnh lại không hề bị ảnh hưởng chút nào, tiếp tục luyện đan.
Cuối cùng, mười viên đan dược từ lò luyện đan nổi lên.
Ngay khoảnh khắc đan dược nổi lên, một tiếng sấm “Rắc” một tiếng đánh xuống nặng nề, ánh sáng điện màu trắng giống như một con rắn tham ăn vậy đột nhiên nhảy xuống.
Tia chớp nhanh, tốc độ của Vân Nguyệt còn nhanh hơn tia chớp. Ngay lúc tia chớp cấp tốc đánh xuống đan dược, Vân Nguyệt cũng đưa tay ra, nắm đan dược vào trong tay.
Mặc dù biết Vân Nguyệt tuyệt đối sẽ không bị sấm sét này đánh trúng, nhưng khi lôi kiếp đến, Địch bên cạnh vẫn sớm đã chuẩn bị sẵn, khi tia chớp đánh xuống, chàng phi thân đón lấy, ngay khoảnh khắc Vân Nguyệt bắt lấy đan dược tránh đi, chàng cũng đã chặn lại tia chớp.
Vân Nguyệt thấy tia chớp đã bị chặn, lập tức thừa cơ đem lò đan dưới tia chớp cũng cùng nhau lấy đi.
Địch phi thân tránh né, tia chớp liền như phát điên vậy, một đạo lại một đạo bổ vào vị trí Vân Nguyệt vừa luyện đan. Chỉ trong chớp mắt, chỗ vừa luyện đan liền đã biến thành một cái hố sâu.
Giờ phút này, Địch sớm đã hộ phía sau Vân Nguyệt.
Thấy nàng quay đầu lại, đắc ý nhìn cái hố sâu kia, cười ranh mãnh, còn tung tung đan dược trong tay, Địch cũng không kìm được lộ ra một nụ cười thấu hiểu.
Vân Nguyệt ngẩng đầu nhìn đám mây đen dần dần tiêu tan, đô đô ồn ào nói: “Thật là bắt nạt người! Ở Thiên Đình luyện đan không thấy các ngươi dùng sấm sét đánh ta, sao ở thế gian này luyện đan, lại luôn luôn phải chịu đánh?”
Ngay tại chỗ mây đen sâu thẳm, một nam một nữ đột nhiên xuất hiện ở hai phía đông tây của đám mây đen.
Trong mây, bọn họ quỳ một chân trên đất, giải thích nói: “Công chúa nguôi giận, lần trước hạ thần đã giải thích với công chúa rồi, đây là thiên quy, phàm là có vật nghịch thiên xuất hiện trên thế gian, đều sẽ sản sinh lôi kiếp. Vừa rồi hạ thần và Điện Mẫu tới đây muốn ngăn cản, nhưng cũng đã muộn rồi.”
Vân Nguyệt phất phất tay nói: “Thôi bỏ đi, dù sao cũng không đánh trúng ta, chẳng qua mỗi lần sau lôi kiếp, chỗ ta liền sẽ trọc một mảng, xấu quá!”
“Thỉnh công chúa thứ lỗi. Chẳng qua công chúa, lần sau ngài muốn lại luyện chế loại đan dược nghịch thiên này, vẫn là chuyển đến Thiên Đình luyện chế đi. Nếu không vạn nhất lôi kiếp làm ngài bị thương, hạ thần cũng không tiện hướng Thiên Đế giao đãi.”
Vân Nguyệt khẽ mỉm cười nói: “Yên tâm đi, không cần các ngươi giao đãi. Luyện đan ở đây, tiết kiệm thời gian thôi!”
Thiên Lôi: “…” Thần tiên chính là không bao giờ thiếu thời gian được không.
Điện Mẫu: “Nếu như thế, hạ thần xin cáo lui.”
“Hai vị tiên gia đi cẩn thận!”
Sau khi Thiên Lôi và Điện Mẫu đi, Vân Nguyệt đắc ý mở bàn tay, bên trong, mười viên đan dược yên tĩnh nằm ở phía trên, trong đó có năm viên lộ ra ánh sáng hồng hào trong suốt, còn có năm viên lấp lánh
Màu vàng cam sung túc.
“Kỳ thật có khi kiếp số không đáng sợ như tưởng tượng, phải không?”
Cũng không biết Vân Nguyệt đang nói về đan dược, hay có ám chỉ gì khác, Địch dựa theo sự lý giải của chính mình mà hồi đáp: “Không sai, có lúc kiếp số không đáng sợ như vậy.
Ít nhất đối với ta mà nói, sau kiếp số ta tân sinh. Đối với những viên đan dược này mà nói, kiếp số đến đại biểu cho một loại đan dược kiểu mới ra đời.
Không trải qua mưa gió, liền không thấy được cầu vồng, chỉ có khi kinh nghiệm đêm tối hành hạ, mới có thể cảm ơn bình minh sáng ngời.”
Nghe lời Địch nói, Vân Nguyệt chỉ cười không nói.
“Thế nào, Huyền Thú Đan và Huyền Linh Đan này thật sự đều thành công rồi sao?”
Vân Nguyệt cười lần nữa cầm đan dược trong tay tung tung, kiêu ngạo nói: “Bản công chúa ra tay, còn có chuyện thất bại sao?”
Mặc dù biết việc dẫn tới lôi kiếp nhất định là do có đan dược nghịch thiên ra đời, chính là Vân Nguyệt lại muốn cùng lúc luyện chế hai loại đan dược để tăng độ khó luyện đan. Cho nên hắn biết Huyền Thú Đan và Huyền Linh Đan chắc chắn có một loại đan dược thành công, mà bây giờ, Vân Nguyệt nói với hắn, cả hai loại đều thành công.
Điều này làm sao không khiến hắn cao hứng?
Khó khăn sinh sản của Yêu Tộc tự khi sinh ra đến nay, hôm nay cuối cùng đã giải quyết.
Về sau trong thiên địa này, ít nhất tại đại lục huyễn ảnh này, trừ loài người ra, loài thú cũng có thể chiếm hữu một chỗ nhỏ nhoi.
Địch hai tay run rẩy tiếp lấy đan dược trong tay Vân Nguyệt, đây không phải đan dược bình thường, đây là sự tiếp nối sinh mệnh của thú tộc hắn.
“Địch, ngươi trước chọn lựa một ít loài thú cường đại thông minh, đem những viên đan dược này cho bọn chúng dùng, nếu chúng nó trở thành huyền thú, có suy nghĩ của chính mình, ta liền lại cho ngươi luyện chế nhiều hơn.”
“Nguyệt Nhi, cám ơn nàng.”
Vân Nguyệt cười nói: “Bằng hữu giữa, không nói những điều này. Hơn nữa, điều này cũng xem như là ta cùng Xích Diễm làm việc tốt không phải sao?”
“Không sai. Điều này vừa giúp nàng, cũng là vì chúng ta chính mình.”
Một giọng nói hùng hậu dễ nghe tự không trung vang lên đồng thời, Vân Nguyệt đã bị một vệt hồng quang bao phủ. Ngay sau đó, Xích Diễm đã ôm Vân Nguyệt vào lòng, cười híp mắt nhìn chằm chằm Vân Nguyệt.
“Nha đầu, chúc mừng nàng lại thành công! Ước đoán sư phụ nàng biết nàng luyện thành Huyền Thú Đan, lại muốn bị nàng hâm mộ ghen tị đến dậm chân.”
Truyện được dịch đầy đủ tại prostab2016.org
Lời nói của Xích Diễm khiến Vân Nguyệt cười đến mắt đều híp lại.
Địch mỉm cười nhàn nhạt, nhìn hai người hạnh phúc này. Trong lòng tuy đầy ghen tị với Xích Diễm, nhưng nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của Vân Nguyệt như vậy, hắn cũng từ tận đáy lòng cảm thấy cao hứng.
Ngay lúc Vân Nguyệt cười vui vẻ, chân trời một vệt bạch quang tinh khiết thánh khiết sáng lên, ba người đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía đó. Chỉ thấy bạch quang hướng về phía này cấp tốc bay tới, trong nháy mắt đã đến bên cạnh bọn họ.
Người tới cười híp mắt nhìn Vân Nguyệt và Xích Diễm đang kề sát bên nhau, tràn đầy vui mừng.
Người này không phải ai khác, chính là phụ thân của Vân Nguyệt, Thiên Đế Đế Thiên Cao.
“Nhạc phụ đại nhân.” Xích Diễm đầu tiên hướng Thiên Đế trí lễ.
“Phụ vương, người sao lại tới đây?” Vân Nguyệt vui vẻ đến bên cạnh Thiên Đế.
Hai ngàn năm qua, mỗi lần quay về Thiên Đình đều là vội vàng mà đến, vội vàng mà đi, bởi vì chuyện của bọn họ đều ở thế gian, nếu ở Thiên Đình quá lâu, sợ học trò có vấn đề hoặc gặp khó khăn, không tìm thấy bọn họ. Tự nhiên, thời gian gặp mặt Thiên Đế cũng ít đi.
Hôm nay gặp Thiên Đế tự mình hạ phàm, Vân Nguyệt lập tức nhào vào lòng phụ thân làm nũng.
Thiên Đế một bên ôm nữ nhi, một bên nhìn về phía vị chuẩn con rể càng nhìn càng vừa lòng, cho đến bây giờ, đã vừa lòng đến mức tận cùng,
Cười nói: “Hai đứa con quý nhân sự bận, bất tiện triệu các con về Thiên Đình, cho nên phụ vương đành phải tự mình đi một chuyến.”
Vân Nguyệt nhíu mày cười hỏi: “Có chuyện tốt gì sao?”
“Đương nhiên!” Thiên Đế cười híp mắt nói: “Chỉ có chuyện tốt như thế, phụ vương mới bằng lòng tự mình đi một chuyến.”
“Chuyện gì nha?” Thấy Thiên Đế mang mùi vị thần bí khác thường, Vân Nguyệt lập tức hứng thú.
“Khụ khụ…” Thiên Đế hắng giọng một cái, cố ý kéo dài.
Vân Nguyệt thấy vậy, nhảy lên ôm cổ Thiên Đế, hôn mạnh vào hai má người.
“Nói nhanh nói nhanh!”
Bị nữ nhi hôn mạnh như vậy, Thiên Đế cảm giác rất đỗi vui vẻ, mắt đều cười híp lại.
“Ai nha, đừng có câu kéo nữa, nói nhanh đi!”
“Nguyệt Nhi, chúng ta chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín chuyện tốt đã làm đầy đủ rồi, đại công cáo thành.” Không thể thấy Thiên Đế cứ thế câu kéo lừa hôn, Xích Diễm cười chỉ ra.
…
Xích Diễm đã nói ra đáp án, Thiên Đế vốn cho rằng nữ nhi sẽ lập tức vui vẻ nhảy lên, nhưng không ngờ, sau khi Xích Diễm nói xong, Vân Nguyệt lại trầm mặc thật lâu.
Thấy Vân Nguyệt cúi đầu không nói lời nào, Thiên Đế cười hỏi: “Sao vậy nha? Cao hứng đến mức không biết nên nói gì sao?”
Lời nói của Thiên Đế vừa hỏi xong, Vân Nguyệt đã rời khỏi vòng ôm của Thiên Đế, bay về phía Xích Diễm.
Ngay khoảnh khắc Vân Nguyệt lao về phía hắn, Xích Diễm đã mở rộng hai tay đón lấy nàng. Đợi Vân Nguyệt bay vào lòng hắn, lập tức ôm chặt nàng vào lòng.
Hắn biết Vân Nguyệt vì sao lại như vậy. Hắn hiểu nàng!
Gần một trăm ngàn chuyện tốt đối với bọn họ mà nói cũng không dễ dàng. Có khi rõ ràng đã làm một chuyện tốt, chính là Mộng Tiên Quan lại nói đó là khả năng cho phép của họ, cho nên không tính.
Hai ngàn năm qua, bọn họ vắt hết óc, hao hết tâm lực, cuối cùng đã hoàn thành viên mãn nhiều việc tốt như vậy. Tuy nói khi làm việc tốt, bọn họ là ôm tâm tính tích đức cho chính mình mà làm.
Chính là khi một chuyện tốt thực sự thành công, nhìn thấy người khác vì sự giúp đỡ của bọn họ mà hạnh phúc, bọn họ cũng sẽ trong lòng nổi lên một loại cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn từ tận đáy lòng.
Một trăm ngàn chuyện tốt, dùng trọn hai ngàn năm. Bất tri bất giác, hai ngàn năm cứ thế trôi qua…
Cảm nhận sự ấm áp trong lòng, trong lòng Xích Diễm dấy lên một nỗi buồn.
Có phải thời điểm bọn họ chia biệt sắp đến rồi không?
Chính là, hắn còn chưa ôm đủ nàng, yêu đủ nàng mà…
Cảm nhận Vân Nguyệt dùng sức ôm chặt, Nguyệt Nhi nhà hắn bây giờ cũng nên có cảm nhận giống hắn đi…
“Khụ khụ…” Tiếng ho khan của Thiên Đế lần nữa vang lên.
Hai người này, cũng quá cởi mở, quá không kiêng nể gì. Giữa chốn đông người, cứ thế ôm ấp. Đã ở cùng một chỗ mấy ngàn năm rồi, còn giống như những cặp tình nhân nhỏ vậy.
Tiếng ho khan của Thiên Đế không hề khiến động tác ôm chặt nhau của Vân Nguyệt và Xích Diễm có một chút thay đổi nào.
Thiên Đế toát mồ hôi, các đại thần đi theo hắn và Mộng Tiên Quan phụ trách tính toán thấy vậy cười phá lên.
“Thiên Đế, quy định chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín chuyện tốt của ngài cũng quá khó rồi, khiến cặp tình nhân yêu nhau này chịu nhiều đau khổ. Nếu đã vất vả khổ tận cam lai, đương nhiên phải dung túng cho cặp tình nhân nhỏ này thể hiện tình cảm một chút chứ.”
Lời trêu ghẹo của Thượng Thần khiến mọi người lần nữa cười vang.
Thiên Đế cũng không có cách nào khác với nữ nhi của mình, chỉ có thể tùy ý bọn họ ôm, nói: “Được rồi, vậy các con cứ thế ôm đi.
Xin cảm ơn bạn OLIVIA donate 20K! Xin cảm ơn bạn Le Thi Tuyet Ngan donate 10K.
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.